di_da_hai_hoi_-_copy
Drukpa Việt Nam xin phép chia sẻ tới quý vị bài giảng về Ý
nghĩa và Lợi ích của việc cầu siêu, một bài Pháp vô cùng ý nghĩa
đối với mỗi người con Phật trong mùa Vu Lan Báo Hiếu. Bài Pháp
được Thầy Tỳ kheo Ni Trụ trì chùa Tây Thiên giảng tại Lễ Vu
Lan Báo Hiếu, năm 2011. Hôm nay, với tấm lòng hiếu thảo,
rất đông quý Phật tử đã cùng tới đây để dự lễ cầu siêu. Đây là một
nghĩa cử tốt đẹp của thế hệ con cháu, tưởng nhớ đến ân đức sinh
thành dưỡng dục, của ông bà, cha mẹ, tổ tiên.Ý nghĩa của việc cầu
siêu vô cùng quan trọng. Để có thể đạt được kết quả tốt đẹp và dành
trọn vẹn ý nghĩa trong buổi lễ hôm nay, trước tiên, các Phật tử cần
hiểu được cầu siêu nghĩa là gì.Cầu tức là cầu nguyện, siêu có nghĩa
là thoát. Cầu siêu có nghĩa là cầu nguyện để ông bà cha mẹ, cửu
huyền thất tổ của mình, nếu giờ này còn đang lưu lạc ở địa ngục,
ngã quỷ, súc sinh thì sẽ được siêu thoát, được giải phóng khỏi cảnh
giới khổ đau để sinh về cõi Tịnh độ của đức Phật A Di Đà.
(Đại Hiếu Mục Kiền Liên) Nguồn gốc của nghi thức cầu
siêu Bất cứ ai là Phật tử đều đã nghe về gương hiếu hạnh của Đức
Mục Kiền Liên. Trong Kinh kể rằng, vì muốn báo hiếu cha mẹ, Ngài đã
sử dụng thần thông để soi khắp các cõi Trời, soi khắp các tầng địa
ngục để tìm cha mẹ mình. Nhờ có thần thông, biết mẹ mình đang đoạ
lạc, nên Ngài đến cầu xin phép Đức Phật tìm cách giúp Ngài cứu mẹ.
Đức Phật dạy rằng, nhân dịp chư Tăng sau ba tháng an cư, tinh tiến
tu tập ba phần giới, định, tuệ, tích lũy đầy đủ công đức, nên
cúng dường với tâm bình đẳng, thanh tịnh để chư Tăng chú nguyện vào
phẩm vật cúng dường. Đức Mục Kiền Liên làm theo lời Phật dạy và cứu
được mẹ thoát tội địa ngục. Kể từ đó bắt đầu hình thành nghi thức
cầu siêu. Các Phật tử có lòng hiếu thảo, noi theo tấm gương Đại
Hiếu Mục Kiền Liên và theo lời chỉ dạy của Đức Phật, có thể nguyện
cầu cứu khổ cho ông bà cha mẹ, cửu huyền thất tổ của mình. Chúng ta
không có thần thông, không thể biết giờ này ông bà cha mẹ, tổ tiên
của chúng ta còn lưu lạc nơi đâu. Những người lúc sống biết tu tập
thì được sinh về cõi Tịnh Độ, nếu làm nhiều việc thiện tạo phúc thì
sinh lên cõi Trời. Còn nếu lúc sống phạm nghiệp sát sinh, vọng ngữ,
uống rượu, trộm cắp v.v…thì khó có thể tránh khỏi đọa vào các cõi
thấp như địa ngục, ngã quỷ, súc sinh. Vì sao phải cầu
siêu?Theo lời đức Phật dạy, thế gian gồm có sáu cõi: ba cõi thấp là
Địa ngục, Ngã quỷ, Súc sinh và ba cõi trên là Người, Atula và Trời.
Chúng sinh trong sáu cõi này đều tuân theo quy luật của tự nhiên,
bị chi phối bởi sinh, lão, bệnh, tử. Nhưng cái chết không phải là
hết, mà chỉ là sự trung gian giữa cõi sống này và cõi tiếp theo.Tất
cả chúng ta đều tin sự sống gồm hai phần: Phần thể xác là thân vật
chất và phần tâm linh hay còn gọi là phần tâm thức. Chính nhờ phần
tâm linh mà chúng ta biết suy nghĩ, nói cười. Khi chết đi, phần tâm
linh tách khỏi phần vật chất, xuất hẳn ra ngoài, nên thân vật chất
sau khi chết tuy vẫn còn mắt nhưng không thể nhìn, vẫn có tai những
không thể nghe, vẫn còn não nhưng không thể suy nghĩ. Ngay cả đến
tim cũng không còn đập nữa. Thân vật chất giống như một cái máy, để
cho phần tinh thần mượn tám, gá vào đó để làm việc. Đến khi phần
tâm lình rời đi, thân xác còn lại chỉ giống như một khúc gỗ. Nhưng
phần tâm linh, mà dân gian vẫn quen gọi là phần hồn, thì không bao
giờ mất. Khi rời bỏ xác thân, theo quy luật và tùy vào nghiệp lực
mà phần hồn sẽ bị đưa đẩy, trôi lăn trong sáu đạo luân hồi.
Cõi thấp nhất là Địa ngục. Nếu khi sống tạo rất nhiều ác nghiệp,
trong cuộc sống mỗi ngày sát sinh, hại vật, tạo nghiệp bất thiện,
thì sau khi chết sẽ bị đoạ xuống địa ngục để chịu vô vàn tội khổ.
có thể tưởng tượng địa ngục giống như nhà tù, có cửa khoá, có ngục
tốtcanh tù, đánh đạp, tra tấn tù nhân. Chúng sinh ở địa ngục không
được tự do đi lại,chỉ khi có năng lực thần chú đặc biệt của đức
Phật, năng lực của chúng tăng cầu nguyện, mới tạm thời phá địa ngục
để vong hồn được ra trong chốc lát. Cõi thứ hai là cõi ngã
quỷ, là cõi vô hình đứng thứ hai sau Địa ngục. Trước khi chết, nếu
có những điều uất ức trong lòng, hoặc chết do tai nạn, chết đường,
chết sông, chết suối, hoặc mắc phải trùng tang v.v…, chúng ta sẽ
không siêu thoát, bị đọa vào cảnh giới của loài quỷ. Loài quỷ sống
lẫn lộn với con người chúng ta. Bằng mắt phàm, chúng ta không thể
nhìn thấy được, song trong cùng một thế giới này, chúng ta là thế
giới có vật chất, còn loài quỷ và Địa ngục là thế giới vô hình.
Loài quỷ vốn không có hình tướng và chỉ tồn tại phần tâm thức, chỉ
sống với phần hồn. Tuy so với chúng sinh cõi địa ngục, ngã quỷ tự
do hơn, không bị nhốt, không bị tra tấn, song họ phải sống trong
cảnh đói khát, khổ sở và cô đơn. Chúng sinh sau khi chết thường
trải qua 49 ngày trung ấm, cũng chỉ tồn tại dưới dạng tinh thần,
không có hình tướng, giống như loài quỷ. Trạng thái này ai cũng sẽ
trải qua, chính là giai đoạn sau khi rời khỏi cõi Hiện tại và chuẩn
bị bước vào cõi sống tiếp theo. Nhưng nếu sau 49 ngày vẫn chưa siêu
thoát, vì một tác nhân nào đó cứ bám chấp, quanh quẩn, mắc kẹt
trong trạng thái này, thì linh hồn sẽ bị đọa làm ngã quỷ. Chẳng hạn
như khi chết trong lòng vẫn còn uẩn ức hay oan khúc, thí dụ những
người chết vì tự tử, sẽ không thể siêu thoát và đọa vào loài quỷ.
vì vậy, ở những nơi có thường xuyên người tự tử hay chết do tai
nạn, đôi khi chúng ta cảm thấy lành lạnh, rợn người. Đó là do những
linh hồn ấy vẫn vất vưởng, quanh quẩn nơi đó,có khi còn xui xiểm
người khác, khiến họ bị che mờ trí tuệ kéo theo tự tử hay uổng mạng
vì tai nạn.Loài quỷ thường bị đọa rất lâu, thời gian có thể tính là
vô số, có khi đến hàng trăm hoặc hàng nghìn năm. Chẳng hạn những
người chết đuối hoặc tai nạn, họ có khả năng nằm ở khúc sông ấy,
đoạn đường ấy và đắm chấp như vậy hàng nhìn năm, trừ khi gia đình,
người thân biết cách tu tập, hồi hướng, cầu nguyện và cầu siêu đúng
phương pháp để khai thị cho họ tỉnh ra mới có khả năng siêu thoát
được. Tiếp đó đến cõi Súc sinh, những loài sống xung quanh
chúng ta như gà, lợn, vịt. Xong rồi đến cõi người, trên cõi người
là cõi A Tu la. Cõi A Tu la gần với cõi Trời, tuy rất sung sướng
nhưng lại suốt ngày chịu cảnh đánh nhau bởi tâm tật đố, ghen ghét,
kiêu căng. Trên A Tu la là cõi Trời. Cõi trời cũng là một cõi vô
hình nhưng tâm thức sống rất an lạc, hạnh phúc. Có điều hạnh phúc
ấy chỉ giả tạm một thời gian. Sau khi hết phúc, chúng sinh cõi Trời
lại bị đọa xuống các cõi thấp hơn.Thông thường, chúng ta cầu siêu
để nguyện cho ông bà, cha mẹ chúng ta nếu lỡ chẳng may đọa lạc ba
cõi thấp, có thể nhénh chóng được giải thoát, siêu sinh lên các cõi
trên an lành hơn. Sức mạnh nào có khả năng cầu siêu?Mùa siêu độ
chính là mùa Vu Lan vào tháng 7 âm lịch. tiềm lực của chúng Tăng
sau 3 tháng an cư kiết hạ, thanh tịnh giới phẩm, tha thiết cầu Phật
chú nguyện, mới có đủ sức mạnh phá cửa địa ngục, để các tội nhân
của địa ngục được lên dự lễ trai đàn cầu siêu độ.Đức Phật đã chỉ
dạy rằng, trong mùa báo hiếu Vu Lan, tất cả chư mang trên
mình trọng trách giúp cho các phật tử, hướng dẫn thực hành pháp và
tích lũy công đức, để có khả năng siêu độ cho ông bà, cha mẹ, cửa
huyền thất tổ của mình. Khi đến với lễ cầu siêu, trước hết chúng ta
nương công đức của chúng để nguyện cầu cho thân nhân được
siêu thoát. Song chúng ta không thể ỷ lại hoàn toàn trách nhiệm cho
chúng Tăng. Các Phật tử là con cháu của ông bà, cha mẹ, tổ tiên, có
liên hệ huyết thống và sự kết nối với tâm thức người đã chết. Họ sẽ
chỉ kết nối với chính năng lượng tâm của các Phật tử, còn chúng
Tăng chỉ mở rộng lòng từ, để năng lượng lòng từ bi được chan trải
bình đẳng rộng khắp muôn nơi. Những người được cầu siêu có hưởng
được sự lợi lạc từ những nguồn năng lượng này hay không, tùy thuộc
vào sự kết nối về quan hệ huyết thống với con cháu trong buổi lễ.
Chúng ta ngồi đây tụng Kinh cầu nguyện, tạo nên nguồn năng lượng
tích cực bằng cái tâm chí thành chí kính. Bởi công đức tụng kinh,
mỗi câu niệm Phật tạo nên trong không giannguồn năng lực rất an
lành. Với hàng trăm người quy tụ nơi đây, cùng nhau tụng cả bộ
kinh, vô số năng lượng tích cực được tạo ra và quyện lại với nhéu
thành sức mạnh không thể nghĩa bàn. Nương công đức lớn lao tích lũy
từ khóa tu, chúng ta hồi hướng, gửi sức mạnh an lành ấy tới ông bà,
cha mẹ, tổ tiên chúng ta. Năng lượng như một đám mây biết bay, đỡ
chân ông bà, cha mẹ nhẹ gót vãng sinh cõi Phật. (Đại Lễ Vu
Lan tại Tây Thiên Tịnh thất) Thế gian cũng có tục lệ, cứ đến tháng
7 âm lịch thì đốt thật thường xuyên vàng mã, sắm trâu ngựa, xe hơi
nhà lầu gửi cho tổ tiên ở cõi âm. Việc làm này liệu có ích lợi gì
chăng, khi hương linh chỉ tồn tại bằng tâm thức và phi hình tướng.
Đến quần áo thật họ còn chẳng cần, huống chi quần áo giấy. Voi ngựa
họ cũng chẳng cần, bởi tâm thức có khả năng di chuyển trong tích
tắc để đến bất cứ nơi đâu. Ngay như chúng ta lúc này, thân đang
ngồi đây, chỉ cần thoáng nghĩ đến Sài Gòn thì tâm đã ở ngay nơi đó.
Vậy thì khi không còn bị trói buộc bởi xác thân, liệu họ có cần tới
xe hơi, nhà lầu bằng giấy đốt? Như vậy việc đốt vàng mã cúng ông bà
tổ tiên thật sự vô nghĩa, giả tạo và lãng phí, Đức Phật chưa bao
giờ khuyến khích.Cũng có khi tháng cầu siêu này là mùa thế gian sát
sinh mạnh nhất. Các gia đình giết gà vịt, làm cỗ linh đình để cúng
tổ tiên. Song những đồ cúng này, hương linh tổ tiên ông bà chúng ta
không thể nào ăn được,trừ khi nương thần chú của chư Phật, được
dâng cúng đúng pháp với tâm thanh tịnh. Nếu vì thế, chúng ta giết
gà, giết vịt, sát sinh và tích lũy thêm ác nghiệp, tạo thành năng
lượng xấu đẩy tổ tiên, ông bà, cha mẹ càng thêm trầm luân. Ví dụ họ
đang đọa lạc ở địa ngục tầng thứ 5, do chúng ta sát sinh hại vật,
nghiệp lực bất thiện ấy có khả năng đẩy thân nhân của mình xuống
tầng thứ 10 hay sâu hơn, thậm chí xuống tận tầng thứ mười tám là
Địa ngục A Tỳ. Có mười tám tầng địa ngục với những mức tội khổ khác
nhau, tội nghiệp càng tăng thì càng bị đọa xuống tầng địa ngục sâu
hơn, tội khổ cũng theo đó mà tăng lên.Do vô minh hay tà kiến, chúng
ta có khả năng đặt lòng hiếu thảo không đúng cách, thậm chí còn vô
tình đẩy tổ tiên,ông bà, cha mẹ càng thêm lún sâu trong đọa lạc vì
việc làm sai trái của mình. Ý nghĩa cầu siêu nằm ở sự tích lũy công
đức của chúng taNhư vậy, ý nghĩa cầu siêu nằm ở sự tích luỹ công
đức của chúng ta. Từ giờ đến ngày rằm, các Phật tử có khả năng tích
lũy tất cả những năng lượng an lành, công đức thiện nghiệp, để hồi
hướng và cầu nguyện cho ông bà, cha mẹ, cửu huyền thất tổ của
mình.Trong tháng 7 này nhà chùa khuyên các Phật tử không nên sát
sinh hay làm giỗ tết linh đình, do nghiệp chướng nên hương linh
cũng không thể ăn. Chúng ta nên tự mình bày dọn trai đàn, dâng cúng
bông hoa, trái cây hay đĩa xôi để thể hiện niềm tri ân hướng
về cội nguồn huyết thống, hay còn gọi là uống nước nhớ nguồn.Tiếp
đến, chúng ta nên phát tâm ăn chay, niệm Phật, tụng kinh và phóng
sinh, để tích lũy công đức trong mùa Vu Lan này, hồi hướng cho ông
bà, tổ tiên của mình. Đặc biệt, ngày hôm nay là buổi lễ cầu
siêu theo nghi thức của Đại Thừa. Các Thầy sẽ cùng với các Phật tử
tụng kinh Mục Liên Sám Pháp, là một bản kinh cầu siêu trong mùa Vu
Lan này. Sau khi tụng xong bộ kinh Sám Pháp, nhà chùa sẽ tổ chức lễ
đặc biệt của Kim Cương Thừa Phật giáo, đó là lễ Jangwa, tức là lễ
cầu siêu quán đỉnh, tịnh hoá nghiệp chướng cho tất cả vong linh.
Thì tất cả những tên vong linh các Phật tử đã bầy trên đàn này, các
thầy sẽ làm các nghi thức để gia trì sái tịnh và kết thúc nghi thức
Jangwa, tất cả ảnh của vong, tên của vong sẽ được đốt đi. Dĩ nhiên
là việc đốt này sẽ phải có sự gia trì,. Tức là sau khoá lễ Jangwa,
sau khoá lễ quán đỉnh tịnh hoá, sái tịnh cho vong thì chúng ta sẽ
đốt tất cả danh sách người mất, nó giống như là có sự khai thị cho
người mất rằng đừng bám chấp vào thế giới này. Bởi sống bám chấp
vào thân thể này, nên sau khi chết, chúng ta lưu giữ ảnh của người
chết, tên của người chết, khiến cho họ bám chấp vào cái tên và hình
hài lúc sinh thời. Sau khi đã sái tịnh, tịnh hoá gia trì xong thì
tất cả đều được đốt sạch. Và khi đốt xong thì tất cả vong linh họ
nhận ra rằng họ được giải thoát, giải thoát thực sự, họ không còn
bị trói buộc vào cái tôi, họ không còn bị trói buộc bởi cái ảnh của
họ nữa và họ đạt đến cảnh giới Tịnh Độ giải thoát. (Đức Pháp
Vương Gyalwang Drukpa cứ hành lễ cầu siêu tại Hoàng Thành
Thăng Long, 2014) Cho nên sau buổi lễ, tức là chiều nay, chiều nay
kết thúc phần cuối của buổi lễ là phần đốt ảnh cầu siêu. Trong phần
này,mỗi chúng ta tự mình khấn nguyện, gởi đến ông bà, cha mẹ những
lời nói, những tâm tình, tâm sự để chia tay, để ông bà cha mẹ chúng
ta yên tâm nhẹ gót thăng mây vãng sinh cõi Phật. Phần này rất quan
trọng, nên các Phật tử cần cố gắng dự đến cuối buổi lễ, không bỏ
giữa giờ cho dù là rất vất vả. Lợi ích của khóa lễ cầu siêuChúng ta
biết rằng đất nước Việt Nam chúng ta là đất nước trải qua bao nhiêu
chiến tranh, mà trong mỗi cuộc chiến tranh vô số người ngã xuống,
kể cả quân ta, kể cả quân địch. Mà đến cõi âm rồi không có ta,
không có địch nữa mà chỉ là cô hồn giống nhéu. Lúc ấy cô hồn giống
nhéu, chịu khổ giống nhau. Và ở đất nước chúng ta như vậy, cái số
hồn của cả người Việt Nam, của cả người Pháp, người Mỹ, người Trung
Quốc, người Nhật Bản sau bao nhiêu cuộc chiến tranh chúng ta thấy
có vô số người chết ở đất nước Việt Nam chúng ta. Và như vậy thì họ
không siêu được, nhất là chết do chiến tranh, chết của chiến trận
thì đau đớn khổ sở không siêu thoát được. Và như vậy họ cứ ở mãi
trong cảnh giới này để họ khuấy rối. Mà họ khuấy rối mình làm gì?
Để họ đánh thức cho mình biết rằng có họ đấy. thường xuyên khi
chúng ta sống chỉ biết có cõi người mình thôi cho nên họ làm loạn
lên để cho chúng ta biết rằng có cõi âm. Họ đang cần chúng ta giúp
đỡ, họ đang cần chúng ta giúp đỡ bằng sự tu hành, bằng tiềm lực của
sự cầu nguyện. Cho nên không phải họ muốn phá mình để làm hại mình,
mà muốn đánh thức mình, nhắc nhở mình rằng bên cạnh mình có họ. Và
họ đang rất là cần tình thương của con người, của loài người gởi
đến cho họ để giúp cho họ được siêu thoát. (Đức Pháp Vương
Gyalwang Drukpa cứ hành lễ cầu siêu tại Nepal) Cho nên việc
cầu siêu này đối với các Thầy, trách nhiệm các sư là mở rộng tâm
hồn đến pháp giới chúng sinh ở cả không những ở Việt Nam mà cả
chúng sinh khắp nơi trên thế giới để làm thế nào cho tất cả các u
hồn được siêu thoát thì cõi dương chúng ta mới an được.
Leave a Reply