Y-nghia-viec-hoc-Tue-Duc-7
Từ ngày còn bé, ba mẹ chúng ta đã làm việc rất vất vả để cho con đi
học với mong muốn rằng con sẽ có một công việc ổn định và nhàn hạ
hơn mình. Đó là suy nghĩ hầu hết của những bậc làm cha mẹ. Xã hội
muốn đo tiềm lực của công dân bằng những chuẩn mực đã được chấp
nhận bằng điểm số, bằng cấp, nhưng sau cuộc đua đó, các con cần
phải hiểu được chính bản thân, nhận ra giá trị của mình với mọi thứ
xung quanh. Ngày nay, có rất thường xuyên khoá học dạy trẻ tự tin
hơn, ba mẹ cũng cố gắng bằng mọi cách để con thành công hơn, và cho
rằng con sẽ hạnh phúc hơn. Nhưng hạnh phúc đó nhiều khi bị hiểu lầm
là con phải hơn người khác, hạnh phúc có được nhờ sự so bì. Và để
tự tin, hạnh phúc, thành công, con luôn phải đặt mình trong cuộc
đua của sự cạnh tranh. Ba mẹ vẫn biết điều đó là không tốt, nhưng
điều tệ hại hơn là không dám thay đổi vì những áp lực của tâm thức
cộng đồng. Thế giới đang thay đổi ngay nhanh chóng, đầy rẫy những
bất an bằng những hình thức sáng tạo nhất. Điều quan trọng nhất cha
mẹ có thể làm để giúp con ứng phó trước những nỗi lo là giúp con có
một niềm hạnh phúc và sự tự tin nội tại. Học là để biết, để hiểu,
để cảm nhận, để ý thức. Học là gom góp những kinh nghiệm sống. Học
là để hòa đồng với thế giới chung quanh, để tìm ra được hướng đi
cho chính bản thân, để sống hạnh phúc và chia sẻ hạnh phúc với mọi
người. Liệu ba mẹ có khả năng “học” thay cho con những điều trên
khi chúng ta không thể ở đó mãi để hướng dẫn chúng? Hay để lại tất
cả tài sản và những điều tốt đẹp mà chúng ta tạo dựng ra để giúp
con học được những điều trên? Kiến thức rất quan trọng, kỹ năng rất
quan trọng, mặc khác cả một chặng đường dài vài chục năm phía
trước, vậy thì điều gì cần phải được bồi đắp từ rất sớm cho một đứa
trẻ? Và “Sứ mệnh của giáo dục không phải là để tạo ra những kỹ sư,
những nhà khoa học, những người nắm trong tay đủ mọi loại kiến
thức, mà ý nghĩa sau cùng của giáo dục là khiến cho con người biết
trân trọng sự sống, cảm nhận sự sống trong tổng thể, yêu quý đối
với mọi sự sống trên thế giới này.” – Krishnamurti. Hạnh phúc
có một ý nghĩa lớn hơn chính là sự sẻ chia, và chúng ta không thể
trao tặng ai điều gì nếu chúng ta không có những thứ đó trong lòng.
Vun đắp cho con lòng yêu thương, học cách sẻ chia, tôn trọng xung
quanh, đó có lẽ là gia tài lớn nhất mà cha mẹ có thể để lại cho
con. một trong số những kỹ năng quan trọng cần được rèn cho trẻ khi
còn nhỏ chính là KHẢ NĂNG TỰ HỌC. Tự học giúp trẻ chủ động và thích
nghi được với những thay đổi bên ngoài. khả năng tự học thể hiện ở
quá trình tự Quan sát – Phân tích – Đúc kết được vấn đề, hiện tượng
thông qua những trải nghiệm thực tế. Học cách nhìn nhận vấn đề ở
chiều sâu theo tư duy nhân – quả để có thể đưa ra những quyết liệt
đúng đắn trong những trường hợp rất cần thiết. Điều đó đồng nghĩa
người lớn chỉ là người hướng dẫn, con các con phải tự trải nghiệm
lấy để rút ra bài học cho mình. Đồng nghĩa với việc các con có
quyền được sai, học cách thất bại và được chấp nhận là –
mình. 3/ Sự kiên trì – nhẫn nại với những khó khăn Dù
có thông minh, tài giỏi đến đâu thì những điều bất như ý vẫn luôn
xảy đến. Chúng ta không thể dọn sạch khó khăn trên bước đường con
đi, nhưng lại có thể giúp con có một nội lực bên trong để đương đầu
với những khó khăn. Đó là sự dũng cảm khi quyết liệt làm một điều
gì đó khác đi, khó hơn. Đó là sự kiên nhẫn để đi đến cùng, để chịu
đựng những khó khăn. Đó là sự tĩnh lặng trước những đổi thay của
cuộc đời. Sau tất cả, việc học mang một ý nghĩa lớn hơn là dạy trẻ
có tình yêu thương để chia sẻ và thông cảm với mọi người, có đủ Trí
Tuệ để phân biệt đúng sai, sáng tạo, dạy cho trẻ sự kiên nhẫn và
lòng dũng cảm để vượt qua những thử thách trên đường đời. Cân bằng
giữa nuôi dưỡng Đạo đức, trau dồi Trí tuệ và rèn luyện Nghị
lực là tổng giá trị cốt lõi trong triết lý đào
tạo của hệ thống trường Tuệ Đức.
Leave a Reply